Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

Thế hệ thứ ba

BCT giới thiệu nhân sự quy hoạch hai năm trước đại hội là một cách làm mới nhưng để kết quả không như cũ thì Đảng phải công khai ngay danh sách cho dân giám sát.
Nếu “nhà nước thực sự là của dân” như Đảng tuyên bố thì nhân sự không phải là công việc nội bộ của Đảng. Phần lớn trong 200 con người được quy hoạch đó đang hoặc sẽ nắm giữ những quyền lực then chốt nhất của nhân dân. Nên nhớ là những Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại Quang, Đinh La Thăng, Tất Thành Cang… đều được quy hoạch từ rất sớm.
Nhưng bản chất của “quy hoạch” vẫn là sự lựa chọn của các bậc cha chú. Ông Võ Văn Kiệt thường nói, “Lãnh đạo phải hơn người khác một cái đầu; nhưng khi không hơn người khác, họ thường có khuynh hướng chọn người kém mình một cái đầu”. Bộ máy cũ không những đẻ ra chính nó mà còn đẻ ra một thế hệ kế tục kém xa hơn nó. Đó là kết quả sinh sản của những cuộc hôn nhân cận huyết.
Hơn 70 năm qua đã có 3 thế hệ nắm quyền, cả ba thế hệ đều không có vai trò của dân thông qua những thiết chế thực quyền.
Thế hệ các bậc “công thần khai chế độ”, bao gồm những người cho dù xuất thân là vô sản, giang hồ hay trí thức, thì cũng đều là những người có khát vọng. Lựa chọn của họ có thể quăng quật đất nước qua biết bao tao loạn nhưng tham vọng của họ không tủn mủn như vàng bạc hay chức tước cho vợ con. Họ biết chuẩn bị một thế hệ kế tục “con đường” của mình.
Thế hệ được lựa chọn này có thể tính từ Phan Văn Khải, Nguyễn Đình Lộc, Đậu Ngọc Xuân… và những người tiếp theo như Đỗ Quốc Sam, Vũ Khoan, Trần Xuân Giá, Võ Hồng Phúc… Họ hoặc là có nguồn gốc trí thức hoặc được Đảng cho ăn học nhưng vẫn mang khí chất của những người trí thức.
Cho dù được chuẩn bị để “kế tục sự nghiệp”, nhưng khi họ cầm quyền cũng là khi Liên Xô sụp đổ. Nhiều người trong số họ tự giải phóng đầu óc mình ra khỏi tình trạng “bị cầm tù trong sự giáo điều”. Dù nhiều người không hẳn là liêm khiết, khí chất kẻ sỹ vẫn giúp họ đặt khát vọng quốc gia, dân tộc cao hơn lợi ích cá nhân. Chính họ nhìn thấy sự lầm than chủ yếu vì “lỗi hệ thống” chứ không đổ cho chiến tranh, chia cắt.
Họ khôn ngoan cài cắm các khái niệm tích cực vào các văn kiện, rồi mềm dẻo “thể chế hoá” chúng. Hiến pháp 1992, Luật Đất Đai 1993, Luật Doanh Nghiệp 1999…, những chính sách mang dấu ấn của họ, đã thiết lập các hành lang pháp lý để VN có thể đặt chân đến cánh cửa của kinh tế thị trường. Họ là thế hệ thấu hiểu mô hình Xô – Viết, chính họ đã khôn ngoan biến công cuộc đổi mới của Đảng (từ 1986) – khởi xướng bởi những người từng là con đẻ của Xô – Viết – trở thành một công cuộc từng bước đưa VN thoát khỏi mô hình Xô – Viết.
Tiếc thay, họ thường nghiêng về kỹ trị hơn là chính trị. Họ thua ngay những người gần như cùng thời với mình như Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Sinh Hùng…

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2018

Trung Quốc và Nga cùng bành trướng

Tôi tin rằng chúng ta phải kiên quyết và rõ ràng trong cách tiếp cận với các quốc gia mà lợi ích chiến lược của họ đang ngày càng xung đột với lợi ích của Hoa Kỳ. Rất rõ ràng là cả Trung Quốc và Nga muốn định hình một thế giới phù hợp với kiểu mẫu độc đoán của họ  gây thiệt hại cho các nước láng giềng, Hoa Kỳ và đồng minh..”.
Đó là một trong những dòng chữ từ bức thư từ chức viết hôm 20/12/2018 của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis, cảnh báo mối nguy đến từ Trung Quốc và Nga.
Sau khi nghe tin ông Mattis từ chức, Konstantin Kosachev, đứng đầu Ủy ban Đối ngoại tại Thượng viện Quốc hội Nga, nói rằng: “Sự ra đi của Mattis là một tín hiệu tích cực đối với Nga vì Mattis là người hiếu chiến đối với cả Nga và Trung Quốc hơn là Donald Trump”.

Dự án Metro,"Tình Anh đắp chiếu"

25-12-2018

Kẻ trốn khỏi nước, người trốn khỏi nhiệm sở: TS Lê Nguyễn Minh Quang, Phó trưởng ban quản lý đường sắt đô thị TP, và ông Hoàng Như Cương. Ảnh trên mạng.

Đắp chiếu” là trạng thái đậy thi hài người bị tai nạn giao thông. Với những dự án bỏ dỡ thì báo chí mỉa mai là “công trình đắp chiếu”. Riêng, Dự án Metro Bến Thành – Suối Tiên nên cải lương hóa thành “Tình anh đắp chiếu” vì câu chuyện đầy tính tự sự của nó (xin lỗi cố soạn giả Viễn Châu).
Sau khi đại sứ Nhật Kunio thông báo, đến 16/11/2018, số tiền chậm thanh toán cho nhà thầu thi công và tư vấn đã lên đến hơn 100 triệu USD, nên áp lực lên các nhà thầu đã đến mức giới hạn. Đại sứ Kunio quan ngại, nếu đến cuối tháng 12 mà vấn đề này không được giải quyết, dự án sẽ buộc phải ngừng thi công.
Mặc cho lời hăm dọa, đến giữa tháng 12/20018, TPHCM “no money”. Tiến sĩ Lê Nguyễn Minh Quang, một nhân tài dám bỏ chức TGĐ Công ty Bachy Soletanche VN danh giá, để hí hửng nhận chức Trưởng Ban Quản lý đường sắt đô thị TP.HCM từ tháng 6/2016, rồi bây giờ TS cảm thấy bất an, bèn làm đơn xin từ chức.
Ông Hoàng Như Cương được Thành ủy tin tưởng giao chức Bí thư Đảng ủy, kiêm Phó Ban Quản lý đường sắt đô thị TP, để “lãnh đạo tư tưởng, đường lối” đối với “đồng rận” Lê Nguyễn Minh Quang – vì không phải đảng viên. Thế mà, trước khi ông Quang từ chức, ngày 9/12/2018, “nhà lãnh đạo đường lối metro” Hoàng Như Cương đã bỏ trốn sang Mỹ. Có điềm không lành, nên “ngựa Cương quên đường cũ” Metro, để làm quen đường mới free way…. USA!
Sau 12 ngày mất chủ trương, đường lối, Thành ủy phân công bà Vũ Minh Huyền, Phó bí thư Đảng ủy, Phó ban Quản lý đường sắt đô thị phụ trách Đảng ủy Ban từ ngày 21/12.
Sau hơn 10 năm thi công, metro Bến Thành – Suối Tiên mới hoàn thành 56% khối lượng thi công. Trong đó, gói thầu xây dựng đoạn ngầm từ ga Bến Thành đến ga Nhà hát TP mới đạt khối lượng 50%. Còn gói thầu xây dựng đoạn ngầm từ ga Nhà hát TP đến ga Ba Son đạt 66%. Trong khi gói thầu xây dựng đoạn đi trên cao và depot đạt 77%. Cuối cùng, gói thầu mua sắm thiết bị cơ điện, đầu máy toa xe, đường ra và bảo dưỡng đạt 32%.
Cho dù TPHCM có đủ 100 triệu USD trả cho nhà thầu Nhật, thì phải mất 10 năm nữa mới làm xong đường ngầm từ ga Bến Thành đến ga Nhà hát TP, mất 4 năm mới làm xong đường ngầm từ ga Nhà hát đến ga Ba Son, mất 3 năm mới làm xong đường trên cao.
Do Thanh tra TP và Kiểm toán đã công bố nhiều sai phạm về dự án này, như TP tự ý điều chỉnh tổng mức đầu tư đội vốn từ 17.400 tỷ đồng (1,09 tỷ USD) lên 47.300 tỷ đồng (2,49 tỉ USD) mà không trình Quốc hội phê duyệt chủ trương đầu tư. Đồng thời, trưởng ban từ chức, “phó ban đường lối” bỏ trốn đi Mỹ, nên dự án này chắc chắn phải chết yểu. Hải, Quân, Đua, Tài, Cang, Cường (Bùi Xuân Cường) sẽ hát trích đoạn vỡ “Tình anh đắp chiếu” và người dân sẽ “thành kính phân… lô”.
Từ đầu, TP dự toán tổng 17.400 tỷ để nằm trong hạn mức do TP duyệt chủ trương đầu tư. Với mức này chỉ đủ xây vài nhà ga từ Bến Thành đến Suối Tiên, Metro sẽ thay xe buýt chở khách đi KDL Suối Tiên rồi về.
Sau đó, các đại gia BĐS xúi TP xây 14 nhà ga để ghé dự án cao ốc cao cấp mọc sẵn dọc theo tuyến Metro ở: Ba Son; Văn Thánh; Tân Cảng; Thảo Điền; An Phú; Rạch Chiếc; Phước Long; Bình Thái; Thủ Đức, High Tech park, Suối Tiên Park; Suối Tiên Station. Thế là, vốn đội lên 47.300 tỷ đồng, mà Metro chỉ trở thành “xe buýt trên cao…lộng gió”.
Tổng chiều dài của Metro là 19,7km, có tới 14 nhà ga, theo phép tính trồng cây 2 đầu của lớp 5, tính ra bình quân khoảng cách giữa 2 ga là 1.515 mét. Vận tốc thiết kế Metro 40km/h, chạy 19,7 km, mất gần 30 phút, nếu mỗi ga dừng 2 phút cho hành khách lên xuống sẽ mất thêm 28 phút, vị chi gần một tiếng!?

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2018

Nhân cách "Thằng" và "Ông"

Nguyệt Quỳnh
7-12-2018
Sông Hóa chỉ là một nhánh sông nhỏ tách ra từ sông Luộc tại địa phận An Khê; thế nhưng nó đã in dấu trong lòng người Việt từ thế hệ này sang thế hệ khác chỉ vì nó khắc ghi lời thề của một dũng tướng: “Phen này không phá xong giặc Nguyên, ta thề không trở lại khúc sông này nữa”.
Con sông đã trôi đi hàng nghìn năm nhưng câu nói của Hưng Đạo Vương như còn âm vang trong cỏ cây trời nước. Ngài nói câu ấy khi voi chiến bị sa lầy ở bờ sông Hóa; ngay trước phút xuất quân đánh trận Bạch Đằng với danh tướng giặc là Ô Mã Nhi.
Làm tướng phải có khí phách của người làm tướng, trước khó khăn không hề nao núng, thế cho nên đoàn chiến thuyền của quân giặc Mông Thát lại một phen nữa tan tác trên giòng sông Bạch Đằng.

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

Giấc mộng đêm hè

Nếu ngay bây giờ có luật pháp cho phép tự do biểu tình, nước CHXHCNVN chắc chắn sẽ biến mất chỉ trong ba ngày. Đó cũng là sự tình đáng suy gẫm cho nhà nước cai trị độc đảng, cũng là lý do mà người ta tự tạo, nâng cấp cái thiết chế nguyên thủ cai trị thiên về trấn áp để luôn luôn được tồn tại, quang vinh, sống mãi.
Để triệt tiêu vụ lùm xùm Formosa hủy diệt môi trường biển, họ đã đối phó bằng cách vứt ra nửa tỷ đô, cá không cần nước sạch, nước không cần minh bạch, nguồn tiền đó có thể là từ thuế, phí hoán đổi ẩn danh không chừng, người bị hại tạm thỏa mãn trước vuốt ve đền bù miễn cưỡng mà không có thỏa thuận. Guồng máy thi hành lại được một cơ hội mưa móc vơ vét cắt xén đúng quy trình của một hệ thống chính trị lớn mạnh nhờ biển thủ, ăn chia. Tiền chi trả đền bù Formusa có tỷ lệ thực hiện ngang tỷ lệ phiếu bầu chọn ông Tổng bí thư vào tiếp quản phủ chủ tịch.
Để bình định khu trù mật nhà họ Đoàn, lực lượng vũ trang nhân dân anh hùng đã biểu diễn một trận đánh đẹp thay vì phải thi thố nó trên biên giới, ngoài biển Đông. Họ đã biến vùng trù phú có được từ mồ hôi nước mắt trở thành vùng đất chết.
Để làm tắt sức nóng của đám đông thực sự phẫn nộ trước hành vi manh nha trù bị bán nước bằng luật Đặc khu, họ thẳng tay dẹp dọn bằng nắm đấm của lũ côn đồ cổ cồn lẫn lộn công an, thản nhiên thu hồi lại bãi nước bọt đã nhổ bằng tuyên bố tạm dừng luật Đặc khu không xác định thời gian.

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

Lương tâm và trí tuệ không có chỗ trong nhà nước tham nhũng


                    Phạm Đình Trọng
                      (23-11-2018)

Thời nước mất dân nô lệ, dân hai mươi lăm triệu, những người cộng sản chỉ có vài ngàn, là những thợ thuyền cùng khổ, những nông dân mù chữ và những học trò đang học dở năm đầu trung học. Nhờ quả cảm phất ngọn cờ yêu nước, ngọn cờ độc lập dân tộc, họ đã tập hợp được sức mạnh của người dân cả nước, mau lẹ cướp được chính quyền.
Nhưng khi cướp được chính quyền rồi, những thợ thuyền cùng khổ, những nông dân mù chữ và những học trò chữ nghĩa dở dang liền phản bội lí tưởng độc lập của đất nước, phản bội lí tưởng tự do của hai mươi lăm triệu dân, phản bội Tổ quốc khi vất bỏ lá cờ độc lập dân tộc để giương lên lá cờ giai cấp vô sản, giương lên lá cờ xã hội chủ nghia. Khát vọng cháy bỏng độc lập dân tộc của hai mươi lăm triệu dân Việt đã bị vài ngàn người cộng sản đánh cắp và đánh tráo. Lí tưởng độc lập bị đánh tráo thành lí tưởng cộng sản. Dân tộc bị đánh tráo thành giai cấp. Độc lập dân tộc chỉ còn là phương tiện giúp những người cộng sản cướp chính quyền để họ thực hiện mục đích xã hội chủ nghĩa viển vông, mục đích cộng sản chủ nghĩa ảo ảnh của họ.
Ngày nay những người lãnh đạo cộng sản đều có học hàm, học vị rất cao. Quyền trong tay, họ muốn có bằng cấp nào đều được bằng cấp đó. Nhưng trí tuệ thực sự của họ thì vẫn tăm tối như thời “sáng ra bờ suối, tối vào hang”, như thời cách mạng bầy đàn, như thời kháng chiến ở rừng. Như chiếc bình vôi lăn lóc ở gầm giường, những bộ não ù lì không tiếp nhận được tri thức loài người, không tiếp nhận được triết học ánh sáng, bằng cấp chỉ cho họ mớ lí luận chết khô, mớ giáo điều mòn cũ. Trí tuệ thấp kém, đầu óc cuồng tín giáo điều, họ đã đi từ sai lầm này đến sai lầm khác. Sai lầm sau nguy hại gấp nhiều lần sai lầm trước. Đi từ cướp nước, cướp đoạt lòng yêu nước của người dân đến bán nước. Đi từ lừa bịp người dân đến chống lại người dân, coi người dân như kẻ thù, như thế lực thù địch.
Từ sai lầm của đại hội đảng lần thứ hai, năm 1951 trong rừng sâu Việt Bắc, lấy tư tưởng Mao Trạch Đông, lấy đường đi, nước bước của đảng Tàu Cộng làm tư tưởng, đường đi nước bước của đảng Việt Cộng, đến sai lầm ở Thành Đô trên đất Tàu Cộng năm 1990, kí giao kèo cột số phận giống nòi Việt Nam vào số phận Tàu Cộng là sự trượt dài trong tội bán nước, tội phản bội dân tộc Việt Nam.
Từ tội ác cải cách ruộng đất giữa thế kỉ hai mươi đẩy hơn chục triệu nông dân miền Bắc vào cuộc đấu tranh giai cấp man rợ, vào cuộc tự sát đạo lí, sự sát tính người và cuộc đấu tố, bắn giết đẫm máu, giết chết gần hai trăm ngàn nông dân ưu tú, phá tan nền văn minh làng xã cội nguồn sức mạnh Việt Nam, làm tha hóa, lưu manh hóa cả tầng lớp nông dân hiền lành chân chất. Đến tội ác sau tháng tư năm 1975 lùa gần triệu người Việt Nam yêu nước không chấp nhận ý thức hệ cộng sản vào những nhà tù trung cổ mang tên trại tập trung, đã phơi bầy bản chất nhà nước cộng sản độc tài, tước đoạt cả quyền yêu nước của người dân. Đó là sự trượt dài trong tội ác chống nhân dân, hủy diệt giống nòi của những người cộng sản Việt Nam.
Thiếu trí tuệ, tăm tối trong cuồng tín giáo điều, những người cộng sản cầm quyền đã dùng sức mạnh tổ chức và sức mạnh bạo lực nhà nước tước đoạt quyền con người, quyền công dân của người dân, thiết lập một nhà nước độc tài tàn bạo.
Phát động cuộc chiến tranh người Việt bắn giết người Việt núi xương sông máu để thâu tóm quyền lực, áp đặt ách thống trị cộng sản trên cả nước. Thực hiện chính sách ngu dân và chia rẽ dân tộc trong hận thù giai cấp để duy trì, củng cố quyền lực. Dìm đất nước vào những cuộc đấu tranh giai cấp đẫm máu, vào những cuộc đấu tố, truy bức triền miên.
Đấu tố người giầu của cải. Đấu tố người giầu tri thức. Đấu tố lẽ phải. Đấu tố lương tâm. Đấu tố ánh sáng. Đấu tố bằng bạo lực, bằng máu như trong Xô Viết Nghệ Tĩnh, năm 1930, như trong cải cách ruộng đất những năm năm mươi thế kì hai mươi. Đấu tố bằng khủng bố tinh thần, bằng đánh hội đồng trên truyền thông kết hợp với đày đọa bằng nhà tù và các chính sánh xã hội như vụ Nhân Văn Giai Phẩm những nâm năm mươi, vụ Xét lại chống đảng những năm sáu mươi thế kỉ hai mươi, như với người dân sử dụng quyền tự do ngôn luận bày tỏ chính kiến khác với luận điệu của nhà nước cộng sản những ngày này.
Thiếu trí tuệ trở thành nô lệ của những tín điều cộng sản mất tính người, giữa nền văn minh tin học, đảng cộng sản cầm quyền đang duy trì một hình thái nô lệ hiện đại với dân tộc Việt Nam, nô lệ cộng sản.

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

Từ bỏ Đảng CS Việt Nam

Võ Văn Tạo
27-10-2018



Tác giả Võ Văn Tạo (phải) và nhà văn Nguyên Ngọc

Tin tức đại tá nhà văn quân đội Nguyên Ngọc ra tuyên bố từ bỏ ĐCSVN hôm 26/10/2018 như cơn bão chấn động cộng đồng mạng. Thế nhưng, hơn một nghìn đầu báo, tạp chí, trang tin điện tử có “môn bài” của ĐCSVN như giả điếc, giả câm.
Trong tuyên bố, Nguyên Ngọc nêu rõ lý do từ bỏ đảng: sự kiện Ủy ban Kiểm tra TW đảng đòi kỷ luật PGS-TSKH Chu Hảo – một trí thức lớn, tâm huyết khai dân trí, một người bạn – đồng chí – đồng hành lâu năm của anh, là giọt nước tràn ly cho ý định ấp ủ từ mấy thập niên qua, khi càng ngày càng nhận rõ chân tướng phản bội lý tưởng ban đầu, ngày càng phản dân hại nước của những người đang quyết định và lèo lái ĐCSVN, giam hãm đất nước, bỏ tù nhân dân. Tuyên bố công khai bỏ đảng, Nguyên Ngọc muốn bày tỏ thái độ sát cánh cùng Chu Hảo, hiên ngang đương đầu với cuộc “tuyên chiến với giới trí thức” (lời PGS-TS Hoàng Dũng) của ĐCSVN hắc ám.

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2018

Tại sao? ...Tại vì...

Mạc Văn Trang





Nhà hát giao hưởng 1.500 tỷ và nước mắt dân oan Thủ Thiêm. Ảnh trên mạng

Sau khi HĐNDTP Hồ Chí Minh họp bất thường để thông qua quyết định xây NHÀ HÁT GIAO HƯỞNG, NHẠC, VŨ KỊCH với 1.508 tỉ đồng ở Thủ Thiêm, thì hàng loạt báo chí Nhà nước đã phân tích một quyết định vội vã, chưa cần thiết; một quyết định trái lòng dân… Còn cư dân mạng xã hội thì cơ man nào những bài phân tích thấu tình, đạt lý; những tiếng chửi rủa, gào thét phẫn nộ…quá sức tưởng tượng.
Rất nhiều người nêu vấn đề: TẠI SAO không để 1.500 tỉ giải quyết những việc cấp bách mà người dân nào cũng mong đợi, như: Xây thêm bệnh viện, trường học đang thiếu trầm trọng; giải quyết nạn ngập úng mà người dân điêu đứng hàng ngày; giải quyết nạn kẹt xe và rác thải, ô nhiễm môi trường… Và đặc biệt sao không để số tiền đó đền bù, ổn định đời sống của hàng chục ngàn gia đình dân oan Thủ Thiêm, suốt 20 năm qua chịu biết bao nỗi đau khổ, không chỉ mồ hôi, nước mắt mà cả những cái chết thương tâm… TẠI SAO?!
TẠI VÌ từ lâu rồi, những người cộng sản cầm quyền đã quen ca hát, tự hào trên xương máu, mồ hôi nước mắt của nhân dân. Tất cả những nỗi đau, những oan khuất của nhân dân đều được khỏa lấp đi, vùi lấp đi cùng với những sai lầm kinh khủng của họ, và muốn nhân dân, nhất là thế hệ sau lãng quên đi, để chỉ còn biết “tự hào” ngợi ca công lao của các nhà lãnh đạo đã làm nên “những chiến công lẫy lừng”, “những thành tựu có ý nghĩa lịch sử” được tô vẽ huy hoàng, sán lạn…
TẠI VÌ cái HĐND TP Hồ Chí Minh hiện nay đã thuộc về một tầng lớp hay giai tầng xã hội, hoặc có thể gọi là một GIAI CẤP MỚI – giai cấp có QUYỀN LỰC tuyệt đối, TIỀN CỦA thừa mứa và LÒNG THAM vô đáy.
Không thể tưởng tượng, chính quyền “của dân, do dân, vì dân” mà họ dám ồ ạt cưỡng chế, giải tỏa trắng 14.600 hộ dân với 60.000 nhân khẩu ở Thủ Thiêm, với giá đất đền bù là 18.380.000 đồng/1m2 và sau đó bán với giá 350 triệu đồng 1m2. Không thể tưởng tượng, hàng chục ngàn dân oan Thủ Thiêm sống vật vờ, khổ đau, oan ức, kêu khóc thảm thiết, khiếu kiện khắp nơi, mà các cơ quan ở TP HCM rồi ra các cơ quan trung ương ở Hà Nội, suốt 20 năm, không đâu giải quyết. Trong khi đó, các quan chức TP vẫn nhơn nhơn khua môi, múa mép trên diễn đàn các loại Đại hội, rằng: “Xây dựng thành phố Văn Minh, Hiện đại, Nghĩa tình”…

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

Nghĩa và tình công và ơn

25-9-2018




Ông Trần Đại Quang. Ảnh: AP

Từ lúc ông Trần Đại Quang – Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam qua đời đến nay, mạng xã hội và các diễn đàn điện tử tại Việt Nam càng lúc càng nóng, số người bày tỏ sự thương tiếc ông Quang càng lúc càng giảm.
***
Cuối tuần vừa qua, một số facebooker đã sử dụng “nghĩa tử là nghĩa tận” như một đặc thù của văn hóa hoặc “khẩu nghiệp” như một yếu tố răn đe, nhằm đáp trả sự phấn khích của nhiều người sử dụng mạng xã hội trước tin ông Quang qua đời.
Tranh cãi trên mạng xã hội và các diễn đàn điện tử lại bùng lên giống như dùng dầu chữa cháy. Những ý kiến kiểu như “muốn thiên hạ có ‘nghĩa’ với mình khi mình chết thì tối thiểu khi còn sống cũng phải có ‘nghĩa’ với thiên hạ” (1), kèm theo hàng loạt dẫn chứng khi còn sống, ông Quang và các đồng chí, đồng đội đã hành xử bất nhân, bất nghĩa (cưỡng đoạt tài sản của nhiều triệu người; không đàn áp những người kêu oan thì cũng dửng dưng, bỏ mặc họ; trấn áp những cá nhân bày tỏ mong muốn cải tổ một cách ôn hòa; thậm chí hành xử thô bạo trong rất nhiều đám tang, kể cả đám tang của những người đã từng là đồng chí, đồng đội chỉ vì cuối đời, họ bất đồng quan điểm với hệ thống chính trị đương thời,…) đã khiến nhóm muốn dùng “nghĩa tử là nghĩa tận” như một đặc thù của văn hóa để ngăn chặn những chỉ trích ông Quang ngậm tăm. Tương tự, răn đe về “khẩu nghiệp” cũng bị vô hiệu hóa vì giáo lý Phật giáo không bao giờ dạy cẩn ngôn, tránh “khẩu nghiệp” là câm nín trước điều ác, điềm nhiên tọa thị trước bất công (2).
Dường như chưa bao giờ, xung đột do bất đồng về cách nhìn đối với “nghĩa” và “tình” giữa người Việt với nhau gay gắt đến thế và cũng chưa bao giờ, tranh cãi về “nghĩa” và “tình” thẳng thừng, rõ ràng, rạch ròi như thế.

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

Lăng tẩm mỉa mai,vì khi sống toàn làm những điều ô danh

24-9-2018
Phong kiến là gì? Phong là phong tước, kiến là kiến địa. Từ phong kiến xuất phát từ đó. Thời kì sơ khai của xã hội loài người, khi một ông vua khai quốc lên ngôi, ông ta sẽ phong tước cho con cháu dòng họ và công thần. Đi kèm với phong tước sẽ là việc chia chác đất đai cho những người ấy, điều này người ta gọi là “phân phong”.
Việc chia chác này xem như mỗi người được phong sẽ là vua trên vùng đất của mình. Chính việc phân phong đó mà quyền lực của vua ở trung ương bị mất dần qua nhiều đời sau. Thế là một quốc gia to lớn và hùng mạnh ban đầu trở thành những quốc gia nhỏ và chúng đánh nhau liên miên. Thời kì nhà Chu trước Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Hoa cổ đại là dạng nhà nước đó – nhà nước phong kiến phân quyền cát cứ. Loại phong kiến này đã đưa đất nước Trung Hoa bị xé nát thành từng mảnh nhỏ và kéo theo đí chiến tranh xâm chiếm suốt thời Xuân Thu – Chiến Quốc kéo dài hơn 500 năm.
Doanh Chính – Tần Thủy Hoàng là một ông vua nước Tần, chỉ là một nuớc trong rất nhiều nước thời Chiến Quốc. Ông ta có tài quân sự, đã đưa nước Tần thành một quốc gia thống nhất Trung Quốc kết thúc thời Chiến Quốc đầy chiến tranh loạn lạc. Đấy là công lớn đầu tiên của ông ta. Nhưng đó chưa phải là công lao to lớn duy nhất, ông ta còn có công xoá bỏ phong kiến phân quyền cát cứ thời Xuân Thu – Chiến Quốc và lập nên phong kiến tập quyền về sau. Thời ông chỉ có phong tước mà không kiến địa cho công thần và con cháu dòng họ. Tất cả không ai là vua con ở lãnh địa của mình, mà chỉ là thay vua quản một khu vực địa lý. Vua có thể bổ quan đi bất cứ nơi đâu chứ không phải quan là lãnh chúa ở một chỗ làm vua con như thời phong kiến phân quyền.
Từ chỗ xoá phong kiến phân quyền thiết lập phong kiến tập quyền, nước Trung Hoa mạnh lên và bắt đầu đi xâm chiếm lân bang để mở rộng bờ cõi thành nước Trung Hoa rộng lớn như hôm nay.
Tần Thủy Hoàng công lao lớn thế, nhưng ông ta rất tàn bạo. Bắt dân xây Vạn Lý Trường thành và rất nhiều trong họ phải chết vì lao lực. Ông cũng nổi tiếng đốt sách và chôn sống những nho sĩ đương thời. Và người đời sau chỉ nhớ đến Tần Thủy Hoàng như ông vua bạo chúa mà quên đi công lao to lớn của ông ta. Mua danh ba vạn bán danh ba đồng, gây tiếng thơm cho hậu thế không dễ.
Sau nhà Tần sụp đổ, Trung Hoa loạn thời gian ngắn thì triều đại nhà Hán thay thế. Hán Cao Tổ – Lưu Bang cho xây dựng nhà nước Trung Hoa theo mô hình phong kiến tập quyền do Tần Thủy Hoàng sáng lập. Nhờ mô hình này mà nhà Hán tồn tại và phát triển hơn 400 năm (206-220) đến thời Tam Quốc mới kết thúc. Thời cực thịnh, nhà Hán đã mở rộng và sáp nhập rất nhiều lãnh thổ về cho Trung Hoa, đến nỗi dân tộc Trung Hoa tự nhận mình là người Hán. Và tư tưởng đại Hán cũng từ đó mà hình thành. Tính đến nay, tư tưởng Đại Hán đã thấm vào dân tộc này hơn 2000 năm, nó cùng với hệ tư tưởng Khổng Giáo là thứ gần như không thể xoá được với người Trung Hoa. Ngày nay, hệ tư tưởng đó sẽ trói dân tộc Trung Hoa khó theo kịp văn minh và nó cũng là mối nguy cho khu vực.

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2018

Như thế làm sao dân giàu nước mạnh



Số người hưởng lương, phụ cấp từ nguồn ngân sách nhà nước là 11 triệu người. Bình quân, cứ 9 người dân Việt Nam phải nuôi 1 người làm việc hưởng lương hoặc phụ cấp từ ngân sách-Thông tin từ PGS-TS Phạm Duy Nghĩa, Đại học Fulbright Việt Nam, đưa ra trong một bài báo trên VietNamNet.
9 người dân phải nuôi 1 “người nhà nước”, khi đa số người dân còn ở mức sống nghèo khó, thu nhập bình quân theo đầu người vào loại thấp?
Không một nền kinh tế nào nuôi nổi bộ máy như thế này-GS TS Hoàng Chí Bảo, nguyên uỷ viên Hội đồng lý luận Trung ương , nhận xét.
Nếu không quyết liệt điều chỉnh, nguy cơ vay nợ nuôi bộ máy, đẩy nợ công tăng thêm, không còn là cảnh báo. Bộ máy hành chính phình ra, số lượng người ăn lương hoặc phụ cấp từ ngân sách tăng lên, khiến những lo toan của nền kinh tế vốn chưa hề thanh thoát càng thêm rối bời và đôi vai đa số người dân vốn đang nặng gánh, dù muốn cũng không thể nhẹ bớt. Mục tiêu cải thiện mức sống của người làm công ăn lương sẽ khó mà như ý, và nạn nhũng nhiễu, tham nhũng, tìm mọi kẽ hở để “ăn không từ một thứ gì” có cơ nghiêm trọng hơn. Và đáng lo hơn, đất nước này khó mà tiến nhanh tới mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh. Dân không giàu, nước không mạnh thì sự nghiệp đấu tranh bảo toàn cương vực, lãnh thổ quốc gia, đòi lại phần đất đai, biển đảo bị ngoại bang xâm lấn, cưỡng đoạt khó mà trọn vẹn.
Một con số khác: Tỷ lệ công chức và viên chức trên tổng số dân toàn quốc của Việt Nam là 4,8%, cao nhất trong các quốc gia khu vực Đông Nam á. So với nước Mỹ, dân số Việt Nam không bằng 1/3, nhưng số lượng công chức thì nhiều hơn họ. Nếu xem những ai giữ chức vụ từ phó phòng trở lên là quan chức, thì tỷ lệ quan chức ở nước ta cũng thuộc hàng hùng hậu! Không chỉ ở Hải Dương mới có tình trạng một sở hầu hết là quan chức, mà gần đây, “phát lộ” Thanh Hoá, Quảng Bình cũng tồn tại những đơn vị “đồng bệnh tương liên”. Nhiều cơ quan Trung ương ở ta còn vận dụng sáng tạo chức “hàm” để ban phát chức tước, “quan hoá” đồng loạt: Có vụ trưởng, phó vụ trưởng, lại có “hàm” vụ trưởng, “hàm” phó vụ trưởng. Thêm “hàm” là thêm chi tiêu ngân sách, là tăng tính quan liêu trong bộ máy, thêm khó cho tổ chức và thêm gánh nặng cho người dân.

Thứ Ba, 4 tháng 9, 2018

Đạo sắc màu máu

Bá Tân
4-9-2018
Nhà văn, nhà báo Từ Khôi, tác giả của “Đạo sắc màu máu”. Ảnh: báo NHN
Chúc mừng Từ Khôi có thêm “đứa con tinh thần” khá có sức nặng, được dư luận quan tâm.
Liên tục hai năm, nếu sinh đẻ bằng quan hệ vợ-chồng, Từ Khôi sẽ bị quy cho vỡ kế hoạch. Ngược lại, trên phương diện lao động sáng tạo văn chương, Từ Khôi đáng được trân trọng bởi hai năm liên tiếp cho ra đời hai tác phẩm, tạo chỗ đứng vững chắc trong lòng bạn đọc.
Vụ án Thái Sư hóa hổ cũng như các nhân vật, những tình tiết lịch sử đặc sắc trong “Đạo sắc màu máu” không xa lạ với những ai am hiểu lịch sử, ham làm giàu hiểu biết bằng đọc sách. Nói về đề tài không mới, nhiều người đã biết, nhưng đọc tác phẩm của Từ Khôi vẫn bật lên những điều mới mẻ, sự lay động xốn xang, câu chữ thổn thức gắn suy tư chiều sâu lịch sử với sức nóng hầm hập của xã hội đương thời.
Những chuyện xưa được tái hiện trung thực đầy sáng tạo, văn chương là phải thế, đó là đóng góp đáng trân trọng của Từ Khôi. Là nhà báo, nếu chỉ một mực a dua theo định hướng răm rắp một chiều, đừng mơ trở thành ngòi bút được công chúng đón đợi. Từ Khôi đã vượt qua nhà báo luôn bị “vòng kim cô” bủa vây siết chặt, tự mình tìm ra con đường không thể ngăn chặn, tạo ra ngòi bút nhà văn luôn hướng về bầu trời tự do.

Thứ Năm, 30 tháng 8, 2018

Nhận thức của TS Nguyễn Thanh Giang về NP.Trọng

Trong những sai lầm mà ĐCSVN phạm phải, việc đưa Nguyễn Phú Trọng lên làm Tổng Bí thư thuộc loại sai lầm nghiêm trọng nhất.
Tôi đã viết như sau trong bài “Lại nói về nguy cơ Lê Chiêu Thống hiện đại”, công bố ngày 20 tháng 4 năm 2013:
“Tổng Bí thư không học và chưa hề trải nghiệm thực tế lĩnh vực khoa học và công nghệ nói chung và nông nghiệp nói riêng; không học và chưa trải nghiệm thực tế về kinh tế-tài chính….Ông chỉ có một mớ sách Mác – Lênin cổ lỗ sĩ với một tệp văn kiện, diễn văn viết theo yêu cầu của các nhà lãnh đạo tiền nhiệm.
(Tôi gọi ông là cậu ấm hiện đại, làm nghề cạo giấy. Cái mác giáo sư – tiến sỹ ông được gắn chẳng qua chỉ là trời ơi đất hỡi. Để làm được một luận văn khoa học nghiêm túc người ta không chỉ phải thiên kinh vạn quyển mà phải lăn lưng vào thực tế kiệm nghiệm để thu thập số liệu riêng của mình. Ông xào xáo không biết được mấy trang sách rồi đem cái giấy giới thiệu của ĐCSVN sang trường Đảng CSLX thì không thầy nào không thể không phê “otlichno” mặc dù chỉ người đọc thông viết thạo là có thể viết được luận văn kiểu ấy)
Chẳng những thế con người ấy còn tỏ ra rất non kém. Vì non kém, ông ta chỉ có thể thuyết giáo chung chung. Hoặc nói những điều vô thưởng vô phạt. Hoặc nói những điều cũ mèm lạc lõng, lạc hậu đến mức như là phản động.
Việc làm thì chẳng đâu vào đâu. Hồi làm Bí thư Thành ủy Hà Nội, Thủ đô rất trì trệ. Kém hẳn so với Đà Nẵng, Sài Gòn và nhiều thành phố khác. Đã thế còn tiếp tay cho Siputra lậu thuế ba ngàn  tỷ đồng để được hưởng một biệt thư trị giá một triệu đôla.

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2018

Hà nội : ký hay không ký?

Bs Nguyễn Đan Quế
29-8-2018
Ngày 30-7-2018 Tổ chức Lao Động Quốc Tế (ILO) kêu gọi Hà Nội phê chuẩn những công ước còn lại của ILO. Đây là những công ước lao động cốt lõi để Hiệp định Tự do Mậu dịch Việt Nam – Liên minh Âu châu (EVFTA) được Liên minh Âu châu phê chuẩn.
Cho đến nay, Hà Nội mới phê chuẩn 5/8 công ước cơ bản của ILO. Còn thiếu 3 liên quan đến: chống lao động cưỡng bức, quyền thương lượng tập thể và tự do liên kết.
Hiệp định Tự do Mậu dịch Việt Nam – Liên minh Âu châu (EVFTA) đề cao tự do mậu dịch và nhân quyền. Sở dĩ đã hơn 3 năm mà Hiệp định vẫn chưa được Liên minh Âu châu phê chuẩn vì Hà Nội có những vi phạm nhân quyền trầm trọng.
EVFTA là một hiệp định “dựa trên luật lệ”, Bernd Lange, Chủ tịch Ủy ban Thương mại Quốc tế của Nghị viện Âu châu nói với báo chí hôm 27-7-2018 ở Saigon. Nghị viện Âu châu đòi hỏi những tiêu chuẩn rất nghiêm ngặt trong lĩnh vực lao động khi thương thuyết các hiệp định thương mại tự do, nhằm đảm bảo quyền lợi của người lao động phải được bảo vệ, một khi hiệp định được thi hành.
Ông Bernd Lange nói rõ rằng, dù việc phê chuẩn 3 công ước còn lại của ILO không nhất thiết phải thực hiện ngay. Nhưng việc ký các công ước này của ILO cho thấy Việt Nam cam kết tôn trọng (quốc hội biến thành luật) những quyền cơ bản của công nhân ghi trong hiệp định EVFTA. Sau đó, Liên minh Âu châu mới vạch ra lộ trình đi đến phê chuẩn và thực thi nó.

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

Biển bị đầu độc,báo chí cũng bị đầu độc



PHẠM ĐÌNH TRỌNG
20-5-2016
1.  chủ nhật15.5.2016. Sài Gòn đã vào mùa mưa nhưng chưa có một trận mưa ra hồn. Mọi năm, đầu tháng năm đã có trận mưa tiền trạm của mùa mưa, một trận mưa thật đĩnh đạc, đàng hoàng. Vòm trời như một vòi sen khổng lồ xối nước tắm gội cây cối, tắm gội đường phố, cuốn đi hết oi bức, ngột ngạt, bui bặm của sáu tháng mùa khô nắng đốt và bụi thốc. Để đất trời mát mẻ, sảng khoái bước vào mùa mát lành. Để mùa màng bước vào mùa gieo trồng mới. Như người đàn ông ở tuổi xế chiều bị bệnh tiền liệt tuyến, trận mưa tiền tram của mùa mưa năm nay bị thắt lại, nghẽn lại, chỉ lây rây vài giọt làm cho cái nóng như bị dồn nén lại, ngưng đọng lại, càng ngột ngạt thêm.
Thời tiết thiên nhiên đã vậy, thời tiết xã hội tháng năm 2016 còn ngột ngạt hơn. Từ ngày cuối cùng của tháng tư, đúng vào ngày cuối tuần, thứ bảy 30.4.2016, lại là ngày lễ lớn mà hàng chục cư dân Sài Gòn là những dân lành ngay thẳng và lương thiện, nhiều người là trí thức, giáo sư, bác sĩ, nhà văn, nhà báo, luật sư.  .  . đã bị an ninh nhà nước cộng sản đến phong tỏa quanh nhà, chốt chặn trước cửa, không cho những công dân ngay thẳng, lương thiện đó ra khỏi nhà. Có người bị cấm ngặt, không thể ló mặt ra đường. Người có thể ra khỏi nhà thì kéo theo cả một tốp an ninh hùng hậu hộ tống.

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

Ba điều không muốn nói tới


Trịnh Hữu Long
27-8-2018
Hơn bất kỳ ai khác trên chính trường Mỹ hiện nay, John McCain có một mối quan hệ đặc biệt với Việt Nam.
Ông được chính quyền Việt Nam coi như một người bạn lớn, người có công thúc đẩy quá trình bình thường hoá quan hệ Việt – Mỹ, là cầu nối giữa hai đất nước. Việc ông từng là “giặc lái Mỹ” bị bắt sống và bị giam giữ như một tù nhân chiến tranh từ năm 1967 đến năm 1973 cũng là một chi tiết thường xuyên xuất hiện trên báo chí chính thống.
Tuy nhiên, có ít nhất ba điều chính quyền và báo chí chính thống nước ta sẽ không muốn nói tới.