Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Mèo nhà




Mèo vàng mèo mướp mèo khoang,
Lặng ngồi suy ngẫm bầu đoàn mà thương.
Vẫn mang dáng hổ can trường ,
Chút vui ngắn ngủi,mặt buồn quanh năm.
Tiếng yêu nghe cũng dữ dằn,
Tâm tình mà lại chối chăng giữa đời.
Tuổi mèo có được mấy mươi…
Meo meo là tiếng mèo cười đó chăng?
Trời cho sắc vuốt nhọn răng,
Không là cọp dữ hung hăng hại người.
Khôn ngoan yên phận thiệt thòi ,
Đành tâm ăn nhạt chẳng đòi cao lương.
Dửng dưng muôn sự đời thường,
Mèo khôn một chủ một đường quen quen./.



                                                                    Bờ mận 1992 .

.

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét